Lá thư thứ 55 – Giải bạn đọc bình chọn!

Lá thư đạt giải do bạn đọc bình chọn!

Năm 2023, Thu Đông, Đà Nẵng…

“ Mẹ bình tĩnh nghe con nói nha, con bị tai nạn, vỡ điểm bám ở gối phải rồi”. Mẹ chắc vẫn còn nhớ câu nói này đúng không ạ? Và một buổi chiều tà đầy nắng, con gọi thông báo cho mẹ, là khi con đã tự mình đến viện và trở về nhà. Chưa bao giờ con thấy đoạn đường từ nhà mẹ đến nhà con lại gần đến như vậy, mẹ tắt máy và chạy về bên con. Con nhớ mẹ vừa thương, vừa trách con “Sao không gọi cho mẹ, mẹ làm gần bệnh viện lắm mà”. Dẫu biết như vậy, nhưng con…

Từ bé đến giờ, số lần mẹ con mình ở gần nhau chắc chỉ đếm trên đầu ngón tay thôi, cũng chưa lần nào mình ngồi lại tâm sự với nhau cả. Nhưng trong mỗi lần mẹ về, mỗi cuộc gọi video, mỗi việc mẹ làm luôn thể hiện được tình cảm mẹ dành cho con. Luôn cho con cảm giác dẫu gia đình mình không trọn vẹn nhưng chưa bao giờ con thiếu đi sự yêu thương. Chưa bao giờ con thể hiện cảm xúc ra ngoài, nhưng mẹ biết không? Mẹ thật sự rất vĩ đại đấy ạ! Ở mẹ vừa có sự dịu dàng, mềm mại của một người phụ nữ, vừa có sự mạnh mẽ, bản lĩnh của một người đàn ông, để thay bố răng đe và bù đắp phần tình cảm đã vô tình bị khuyết đi trong gia đình mình.

c66988f46b273d344a7483a92fa03cd0

Mẹ không bao bọc con nhiều mà thả cho con tự lập từ sớm, nên con hiểu được những khó khăn, áp lực, vất vả mà mẹ đã, đang trải qua để con trân trọng những thứ bản thân có được ở hiện tại.Ngồi ở một thành phố xa, cách nơi mẹ khoảng 150km, con thật sự muốn về và ôm lấy mẹ như những ngày thơ. Nhưng dù có ở gần nhà nhau, thì mỗi ngày mẹ con mình vẫn gặp nhau qua những cuộc gọi video thôi mẹ nhỉ, làm con nhớ đến khoảng thời gian con nằm viện. Tuy là buồn vì phải phẫu thuật đấy mẹ ạ, nhưng con vẫn vui lắm vì được gần mẹ nhiều hơn, nói chuyện cùng nhau nhiều hơn, và dĩ nhiên là sẽ hiểu nhau hơn nè mẹ. ^^

Mỗi con đường con đi, đúng có, sai cũng có, mẹ vẫn là người dõi theo và cho con lời khuyên khi cần, là chỗ dựa tinh thần cũng như giúp em trưởng thành hơn sau mỗi vấp ngã. Cho con biết được là bản thân cần phải cố gắng và sống có trách nhiệm hơn. Cho đến thời điểm hiện tại, con vẫn mong muốn trở thành kiểu người như mẹ, dịu dàng nhưng đầy bản lĩnh . Con thấy được sự tự hào của mẹ khi con đạt được một thành tích, mục tiêu gì đó. Điều đấy là niềm động lực rất lớn đối với con.

Trên đoạn đường con đi, rồi sẽ có nhiều người yêu thương, chỉ dạy, nhưng chẳng ai đủ tình yêu thương, sự kiên nhẫn như cách mẹ luôn dành cho con. Xin lỗi vì những lần con bướng làm mẹ giận, xin lỗi cả những lần khiến mẹ vì con mà rơi nước mắt. Cảm ơn sự bao dung vô hạn mẹ dành cho con, cảm ơn sự yêu thương, cảm ơn cả những lần trách mắng giúp con nên người. Cảm ơn mẹ đã hi sinh thật nhiều, để có con ngày hôm nay, bước ra đời là người có ích, trở về nhà là một đứa con ngoan.

Con gái, nhớ mẹ nhiều!

Con gái – Đặng Thị Ngọc Diễm